Thứ Sáu, 10 tháng 4, 2009

Hoa Loa kèn tháng 4


Mình rất thích hoa Loa kèn, đó là ở sự thanh khiết, sang trọng, quyến rũ mà bình dị. Tìm hiểu về Loa kèn trên mạng mới thấy Loa kèn có nhiều loại thật phong phú. Lạc vào 1 trang blogs thấy tác giả blogs đó cũng rất yêu Loa kèn và có bài viết khá hay về Loa kèn. Hôm nay mình mua 1 bó Loa kèn về cắm, ai cũng tấm tắc khen. Chồng mình về cũng ngắm và xuýt xoa: "đẹp thật, anh thích loài hoa này lắm, chiều nay dạo chợ Sơn tây thấy đẹp quá và nhiều nữa, trắng cả một góc phố..."
Mình mỉm cười: loài hoa này chỉ có vào dịp tháng 4 thôi, hết tháng tư là hết mùa, lúc đó muốn mua cũng không có... Em nghĩ nên gọi nó là hoa giao mùa...
Ở Xuân Mai không có nhiều loại Loa kèn để mình chọn. Ngày trước ở Hà Nội, đi dọc phố, thấy Loa kèn cứ rung rinh theo những người phụ nữ bán hoa rong trên chiếc xe đạp, nhìn họ quê mùa mà hoa họ bán thật thanh khiết và tao nhã, đôi khi Loa kèn đứng trắng cả vạt hoa trong cửa hàng hoa. Lúc đó các loài hoa khác có khoe sắc mấy cũng không sánh nổi Loa kèn...
Nếu ai đó yêu Loa kèn đọc bài viết của tác giả sau sẽ thấy yêu hơn...
"Và trong ánh bạc sáng lung linh
Những đóa Loa kèn trang nghiêm đứng đó
Như những nữ tu trinh bạch, ngọc ngà
Trong bài kinh cầu nguyện
Nhả ra những làn hơi thanh khiết
Khiến không trung trở nên thánh thiện
Và hương hoa tràn ngập màn đêm, thơm ngát.
Hoa Loa kèn - còn được gọi là Huệ tây, Huệ trắng, hay Bách hợp - được coi là biểu tượng của sự trong sạch và là một trong các loài hoa xưa nhất thế giới. Ngày nay ta còn tìm thấy những đóa Loa kèn được vẽ trên tường những tòa lâu đài cổ Hy Lạp, nơi mà Loa Kèn là loại hoa của chính nàng Hera, vợ của thần Zeus (và cũng là nữ thần của phụ nữ và hôn nhân ). Hoa Loa kèn được dâng tặng Đức mẹ Đồng Trinh để tỏ lòng kính trọng đối với sự trong sạch của Người, có lẽ đó là lý do vì sao các cô dâu thi'ch có những cành Loa kèn trong bó hoa ngày cưới, và vì sao hoa này có mặt trong nhiều buổi lễ hội tôn giáo. Còn theo thuyền thuyết thì đóa hoa Loa kèn đầu tiên đã mọc lên từ những giọt nước mắt của nàng Eva khi nàng bước chân rời khỏi Vườn địa đàng...
Hoa Loa kèn và tháng 4 Hà Nội
Sau một ngày nắng chói chang oi ả, tiếng mưa đêm rả rích như an ủi vỗ về, lại như kéo nỗi buồn không tên vào lòng người. Để rồi sáng tỉnh giấc, bước ra đường chợt ngơ ngẩn, dưới mặt đường lấp loáng, bầu trời vẫn trong xanh lạ! Và hoa loa kèn bỗng đâu ùa về khắp mọi ngả đường, duyên dáng khép mình sau những giỏ hoa rung rinh theo nhịp xe chầm chậm trên phố, khiến ai cũng phải ngẩn ngơ vì cái màu trắng tinh khôi và hương thơm thoang thoảng thanh khiết! Phải mua vội vì sợ hoa hết mùa. Cái loài hoa đến lạ! Chỉ rộ lên rồi chợt biến mất đúng một tháng trong năm khiến bao người tiếc nuối. E ấp, nhẹ nhàng, duyên dáng... nói thế nào nhỉ! Hoa Loa kèn là loài "nữ tính" và dễ làm mềm lòng người nhất. Lâu rồi, người ta không còn gọi nó là hoa Huệ tây như những ngày mới du nhập vào Hà Nội hồi đầu thế kỷ 20. Giữa muôn sắc rực rỡ của bao loài hoa khác, Loa kèn vẫn là loài nổi bật. Có mặt trong hầu như mọi ngôi nhà, loa kèn ban phát cho không gian vẻ sang trọng, lãng mạn và thật thanh tao. Không biết có phải "tại" bức tranh "Thiếu nữ bên hoa huệ" của Tô Ngọc Vân hay không mà mỗi cành hoa Loa kèn đều khiến ta liên tưởng tới bóng hình của một người con gái kiêu sa, hiền thục đang cúi đầu e ấp. Cầm trên tay là những búp hoa xanh dịu, lá xanh mảnh khảnh, từng nụ hoa khum khum, he hé một mầu trắng dịu dàng như còn ngần ngại! Có ai đó đã nói rằng: "Năm tháng qua đi, bao hình sắc nhạt nhòa, nhưng những nụ hoa Loa kèn thì cứ trắng tin khôi, vẻ tinh khôi không thể che giấu hay bôi xóa...". Đẹp! nhưng đến và đi nhanh như một cuộc tình lãng mạn, dịu êm nhưng vô cùng chóng vánh...
Chợt nhớ những câu thơ của Ngô Quân Miện:
Bàn tay trắng muốt em cầm
Một cành hoa nối mùa xuân - mùa hè
Mưa phùn vừa dứt, tiếng ve
Cháy ran lên giữa trưa nhòe bóng cây
Em đi, áo mỏng phô bày
Da thơm dịu thoáng giữa ngày dịu xanh
Mùa hoa đi vụt qua nhanh
Mùi hoa chưa kịp cho anh được cầm.
(Hoa giao mùa, sao người ta không gọi như thế nhỉ?)
Trong các loại hoa di thực được du nhập vào Việt Nam, có lẽ Loa kèn là loài được yêu thích nhất. Vài chục năm trước, hoa chỉ được cắm trong những bình gốm đẹp bày biện trong những gia đình khá giả, giàu sang. Người ta cho rằng, nó được đến Việt Nam vào khoảng đầu những năm 30 cùng với hoa cẩm chướng (tên gốc là oeillet de France (cẩm chướng của Pháp, sau này quen gọi tắt là hoa Phăng). Hoa Loa kèn phải trồng bằng hạt, đem về từ Pháp và trước đây chỉ ưa Ðà Lạt - mảnh đất mang khí hậu ôn đới. Khi đó, nó được gọi là hoa Huệ tây, chắc cũng vì nó là loài mang màu trắng và có hương thơm nồng nàn quyến rũ. Người Pháp cho rằng hoa Huệ tây là biểu hiện của sự trinh tiết. Người đàn bà đẹp là người có nước da trắng màu hoa huệ...Hoa Loa kèn nay đã trở thành một loài hoa không thể thiếu mỗi khi nhắc về Hà Nội, nó được khoác lên mình vẻ tao nhã, thanh lịch, kín đáo như những gì người ta vẫn ngợi ca về con người Tràng An. Đừng xao nhãng! Hãy dành cho lòng mình chút thời gian thư thả với những bông hoa trắng muốt. Đừng chỉ nhìn theo dọc đường mà hãy mang về nhà chút hương thơm hiếm hoi, kẻo khi chợt nhớ ra, mùa hoa đã chia tay tự bao giờ. Phút giao mùa ngắn ngủi, ngoài kia, nắng mỗi lúc một chói chang, những tiếng ve đầu tiên lại đang chuẩn bị réo rắt!......"
Nguồn: VNnet


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét